Sương Anh

NHA TRANG BIỂN NHỚ


 

Trong giấc mơ thấy ta về với biển
Bên hàng dương xanh biếc, sóng trùng khơi
Bãi Nha Trang vẫn thế tự ngàn đời  
Nét dịu hiền trĩu đôi chân viễn khách


Mỗi muà trăng nước chạm vàng óng ánh
Muôn vì sao lấp lánh toả non xa...
Cầu Xóm Bóng với đền cổ Tháp Bà
Và Kim Thân Phật Tổ nhìn ra biển


Thân viễn xứ nhưng tâm luôn hoài niệm
Những hàng dưà, bãi cát mịn trắng phau
Một thoáng buồn vì cách biệt quá lâu
Khi nghĩ về Nha Trang  nỗi sầu xa vắng


Biển bình minh ngập tràn những bóng nắng
Hàng dưà cao làm dáng khẽ nghiêng mình
Vạt nắng hồng xen lẽ lá lung linh
Tạo nên khung cảnh hữu tình diễm tuyệt!


Dẫu đi đâu cũng nhớ về quê Việt
Hình ảnh Cha đầy oanh liệt một thời
Làm sao quên tiếng Mẹ hát à...ơi...
Ru con ngủ trong nôi khi còn bé


Nha Trang dấu yêu cuả thời tuổi trẻ
Nay xa rồi ... khi nghĩ đến lệ rơi
Mái tóc huyền óng ả thả buông lơi
Đã cằn cỗi theo thời gian nơi xứ lạ...


 - Strasbourg - 06.08.2010

Được bạn: HB 06.08.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NHA TRANG BIỂN NHỚ"